
-Điển hình, ông Tướng phản chủ Đỗ Mậu đã viết hồi ký “Việt Nam Máu Lửa Quê Hương Tôi”, chửi chủ của mình là cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm, viết “Tâm Thư” ca tụng Việt Nam mới lên từng giờ. Ngay cả lúc gần đất, xa trời còn nghe lời xúi dại về Việt Nam, ngồi xe lăn lên đài truyền hình khoe là mình cùng quê với Võ Nguyên Giáp, lên tiếng ca tụng Hồ Chí Minh có công thống nhất đất nước.Mặc dù lớn tiếng rộng họng ca tụng đất nước đổi thay nhưng ông Đỗ Mậu chẳng dám ở lại Việt Nam mà lại quay đầu trở lại “đế quốc” Mỹ và chết già ở đây. Đại sứ Nguyễn Tâm Chiến của VC tại Hoa Kỳ đã “thưởng” cho ông Tướng phản chủ Đỗ Mậu bằng cách gửi đến đám tang của ông ta một vòng hoa tang có dãi cờ đỏ sao vàng. Báo hại mấy ông Giao Điểm là những người tổ chức tang lễ cho Đỗ Mậu phải lật đật đem giấu vào kẹt cửa vì sợ dân tỵ nạn cộng sản nhìn thấy.
-Kẻ làm chuyện nhố nhăng kế tiếp là cựu Phó Tổng Thống VNCH Nguyễn Cao Kỳ. Trước khi về nước, ông này tuyên bố vung vít vì dân, vì nước đủ điều. Báo chí tường thuật lại bị dư luận lên tiếng mắng mỏ, ông Tướng Râu Kẽm bèn đổ vấy cho nhà báo Mỹ đã viết sai về những lời tuyên bố của ông ta. Dư luận rồi cũng qua đi. Chuyện khôi hài là có ông “bỉnh bút” ví von chuyện Nguyễn Cao Kỳ và bà vợ mới áo gấm về làng, làm áp phe để ăn chơi hoan lạc cuối đời là chuyện Kinh Kha sang… Tần! Có ông tự xưng là ký giả “cách mạng dân tộc (sic!)” viết một bài báo tràng giang đại hải cho rằng Nguyễn Cao Kỳ về Việt Nam là để thi hành chính sách của Mỹ. Ông ký giả này đưa ra lập luận là chuyện ông Kỳ làm áp phe ăn huê hồng với mấy tay tư bản Mỹ xây cất sân golf và khách sạn tại Việt Nam là để có cớ để Hoa Kỳ can thiệp vào Việt Nam khi “giặc bành trướng phương Bắc” Trung Quốc (sic!) xâm lấn Việt Nam! Ông ký giả “cách mạng dân tộc” quả có máu khôi hài đen, nhưng ông ký giả nên nhớ “nâng bi” không khéo dễ trở thành “bóp dế” lắm đó!
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng!”
Thất quốc chi đại phu, bất khả ngôn trí”