Không ai đứng trên pháp luật? Thôi, ngưng đi Tám!
No One Is Above the Law? Give Me a Break
Tác giả : David Harsanyi
Biên dịch : Nguyễn thị Bé Bảy
Nguồn: Tiếng Lòng Ta Ngày đăng: 2023-04-14


Nhốt Donald Trump lại, hoặc là không! Nhưng, đừng lên giọng “không ai đứng trên pháp luật” như là công minh chính trực lắm vậy!
Thoạt nghe thì thật là bùi tai, nhưng thật ra đó chỉ là một trong những ảo tưởng lố bịch nhất mà cánh tả vẫn thường đem đi bán dạo.
Thực tế, có nhiều người đã “đứng trên luật pháp”, trong số đó có 2 hai nhân vật đứng đầu cơ quan phản gián của nước Mỹ, 1 ông Tổng Trưởng Tư Pháp dưới thời Obama, 1 bà Ngoại Trưởng, cũng là cựu Đệ Nhất Phu Nhân Hoa Kỳ.
Bọn họ là:


James Clapper, người đã khai man trước Quốc Hội về việc theo dõi người dân Mỹ, hắn đã đứng trên luật pháp.
Did Intel Dir. James Clapper Lie to Congress? It’s Complicated



John Brennan, người đã nói dối về một hoạt động gián điệp trong nước nhắm vào các nhân viên Thượng Viện, hắn đã đứng trên luật pháp.


Bộ Trưởng Tư Pháp của Obama, Eric Holder
– Không giống như Peter Navarro cố vấn của Trump, Bộ Trưởng Tư Pháp của Obama, Eric Holder không bao giờ bị còng tay và tống vào tù vì phớt lờ trát đòi của quốc hội. Hắn ta cũng ở trên luật pháp.
Past Attorney General Went Unpunished for Contempt

– Đối thủ năm 2016 của Trump, Hillary Clinton, cũng ở trên luật pháp. Bà Ngoại Trưởng vào lúc đó đã thiết lập một máy chủ riêng tại nhà của mình để che giấu sự không minh bạch về cái quỹ đen của bà ta. Mụ ấy đã gửi ra 110 emails chứa những “tin tức nhạy cảm”, trong đó có 36 emails chứa tin “mật”, 8 emails chứa tin “tối mật”. Mỗi trường hợp đều là một trọng tội có thể bị trừng phạt lên đến 10 năm tù.


Hillary Clinton (trái) Jame Comey (phải)
Chúng tôi học được tất cả những điều này từ James Comey, khi đó là giám đốc FBI, người đã ghi nhận rằng Hillary Clinton “cực kỳ bất cẩn” trong lúc điều hành công việc. Comey đã không đề nghị các cáo buộc bởi vì, nhà nước không thể chứng minh được sự cố ý của bà Clinton cho dù chỉ là “sơ suất thô thiển”. Đây là tiêu chuẩn duy nhất mà Comey cần đến. “Sơ suất cực độ”“cực kỳ bất cẩn” đồng nghĩa như nhau. Comey đã tạo ra một tiêu chuẩn mới để bảo vệ Hillary Clinton, vì bà ta ở trên luật pháp.


Cựu TT Bill Clinton & Monica Lewinsky
Khi chồng của Hillary là Bill Clinton khai man là không có liên hệ tình dục với cô thực tập viên bằng tuổi con mình là Monica Lewinsky, thì các đảng viên Đảng Dân Chủ lập luận rằng những người bảo thủ theo đuổi Bill là vì những cáo buộc về “tình dục”. Nếu theo luận lý đó, thì các phí khoản tài chánh của Trump liên quan đến “tiền bịt miệng” Stormy Daniels cũng chỉ là về “tình dục” mà thôi.
Nhưng, Trump đã bị đối xử khác với Bill Clinton bởi vì Trump là “quái nhân mà mọi người đều biết là đã phạm vài cái tội gì đó”. Quan trọng hơn hết là phải có cái hình chụp “tội phạm Trump”! (mug shot).
Tuy nhiên, đừng lo lắng; vì cựu Chủ Tịch Hạ Viện Nancy Pelosi đã phán rằng: “Mọi người đều có quyền được xét xử để chứng minh là mình vô tội.”
Mọi người” mà bà ta nói đó, chính là những người Cộng Hòa. Và nếu quý vị cho rằng chiêu thức độc tài này chỉ là một “tai nạn” [bất ngờ], thì quý vị đã thờ ơ quá rồi !
Vài năm trước đây, khi các đảng viên Đảng Dân Chủ bôi nhọ Brett Kavanaugh (Thẩm Phán được TT Trump đề cử vào Tối Cao Pháp Viện) là một kẻ hiếp dâm theo kiểu băng đảng, có người hỏi Thượng Nghị Sĩ Mazie Hirono rằng, liệu Kavanaugh có xứng đáng được hưởng “sự suy đoán vô tội giống như bất kỳ ai khác ở Mỹ không?” thì bà Hirono trả lời: “Tôi đặt sự phủ nhận tội của ông ấy trong bối cảnh với tất cả mọi thứ mà tôi biết về ông ấy, và cách thức ông ấy tiếp xúc với trường hợp của mình.”
Xét cho cùng, đó không phải là bất đồng về sự phán đoán mà là một cố ý ràng buộc vào hành vi phạm tội.
Nói cách khác, nếu quý vị là một người bảo thủ, thì chính trị của quý vị là xấu xa; và nếu hoạt động chính trị của quý vị là xấu xa, thì quý vị chính là người xấu xa. Tôi tưởng tượng đó là cách hợp lý hóa mà Kamala Harris đã sử dụng khi đọc những điều bịa đặt rõ ràng về Kavanaugh trong hồ sơ Quốc Hội. Đó có thể là sự hợp lý hóa của Lois Lerner hoặc Merrick Garland – cả hai đều đứng trên luật pháp – khi họ vũ khí hóa các cơ quan chính phủ để chống lại các đối thủ chính trị. Đó gần như chắc chắn là sự hợp lý hóa của Biện Lý Quận Manhattan Alvin Bragg. Đó là điều biện minh cho sự gia tăng những tiện nghi của chính phủ mà cánh tả dùng để trừng phạt và tiêu diệt kẻ thù chính trị. Đối với nhiều người cấp tiến, hệ thống pháp luật không chỉ đơn thuần là một công cụ của tư pháp, mà còn là một cách để đạt được công lý chính trị đầy thi vị.
Mặc dù có những lập luận chính trị được nhào nặn cho hợp lý để chống lại Trump, như chúng ta đã chứng kiến cả một lộ trình dài đầy cuồng loạn, nhưng đã không buộc tội được Trump, người bị bôi nhọ như là tên hề gây rối, làm việc theo mệnh lệnh của một chính phủ nước ngoài. Đây là một thuyết âm mưu thành công nhất hiện nay, mà trước đây nó chưa từng xuất hiện trong chính trường nước Mỹ. Và cũng không thể buộc được Trump vào cái tội gọi là vi phạm tiền tranh cử trong chiến dịch tranh cử cách đây 7 năm.
Trả tiền cho cô đào khiêu dâm để bịt miệng, có thể là một hành vi vô đạo đức, nhưng nó không phải là một hành vi bất hợp pháp. Có phải các biện lý bây giờ chỉ làm công việc là truy tố 1 đối thủ chính trị đã chi tiêu sai trái 130.000 đô la, bằng cách lao vào một cuộc đua hao tổn hàng trăm triệu đô la tiền thuế của người dân? Mong rằng loại công lý này sẽ được đáp ứng một cách bình đẳng.
Tất nhiên, mọi người đều biết chuyện gì sẽ xảy ra khi /nếu Đảng Cộng Hòa trả đũa. Họ sẽ bị cánh tả kêu gào và lên án là quân phát xít.
Khi Thượng Nghị Sĩ Dân Chủ Harry Reid bỏ “thủ tục câu giờ” (filibuster) tại Thượng Viện, thì đó là để bảo vệ nền cộng hòa. Nhưng khi những người trong đảng Cộng Hòa sử dụng tiền lệ này, thì họ bị kết án là những người thèm khát quyền lực.
Khi các đảng viên Đảng Dân Chủ loại bỏ các dân biểu Cộng Hoà ra khỏi các tiểu ban của Hạ Viện, thì họ làm điều đó là vì nền dân chủ. Nhưng khi những người Cộng Hòa làm điều tương tự, thì họ là những kẻ cố chấp.
Khi một thống đốc Cộng Hòa chống đối Disney vì liên quan đến các vấn đề giáo dục, thì bị coi là giai đoạn đen tối của năm 1933 đang tái diễn. Nhưng khi một thống đốc Dân Chủ trừng phạt các công ty như Walgreens vì quan điểm của họ về thuốc phá thai, thì đó là một đòn đánh mạnh vào sự bất công.
Những điều này cứ tiếp tục và sẽ còn tiếp tục nữa.
Không còn ai quan tâm đến tiêu chuẩn kép (ngã nghiêng) nữa. Tôi không phải là người ngây thơ. Và không ai vô tội trong chính trị. Nhưng những phát ngôn khinh miệt giống nhau ngày càng tăng của phe cánh tả hiện nay đối với các nguyên tắc có giới hạn, thì sự lạm dụng này sẽ giúp Trump đắc cử tổng thống ngay từ phút đầu, và những phát ngôn khinh miệt này tiếp tục gây thiệt hại sâu sắc cho hệ thống pháp lý.
Trump là một mục tiêu dễ dàng. Mục tiêu tiếp theo, tôi bảo đảm với quý vị, sẽ là một đảng viên Cộng Hòa thậm chí còn “tồi tệ hơn cả Trump”.
Và những lời biện minh cho việc loại bỏ các quy tắc để ngăn chận những người Cộng Hòa, sẽ hoàn toàn giống nhau.
Những người bảo thủ tranh cãi rằng Đảng Dân Chủ sẽ không thích hậu quả của vụ truy tố này có thể dẫn Trump đến một vai trò mơ ước của ông ấy. Nhưng những người chiếm ưu thế trong các tổ chức lớn của chúng ta, họ không quá lo lắng về các mối đe dọa trả thù trong ngắn hạn. Và, dù sao đi nữa, những người cấp tiến thì họ lại yêu thích trò chơi Calvinball, là một “hệ thống” mà các quy tắc sẽ thay đổi liên tục để phụ họa tưởng thưởng cho những người sẵn sàng sử dụng quyền lực nhiều nhất.
Đây mới là cái điểm chính của vấn đề.
----------