Lời phi lộ : Nhân Đại Hội Võ Thuật Viêt Nam Toàn Thế Giới sắp được tổ chức tại số 10332 Bolsa Ave, Westminster, từ 10 giờ sáng đến 2 giờ chiều ngày Thứ Bẩy 23 tháng 4 năm 2024, xin gửi lại bài viết đăng từ năm 2017. - (Chu Tất Tiến)
VÕ VIỆT TRÊN ĐẤT VIỆT ĐÂU RỒI?
Tác giả : Chu Tất Tiến Ngày đăng: 2024-03-20
Theo tin báo chí và youtube chiếu 2 trận đấu giữa François Flores và các võ sư Đoàn Bảo Châu, Trần Lê Hoài Linh tại Viêt Nam, người quan sát nhận thấy có nhiều điểm đặc biệt như sau:
1- Võ Sư chưa chắc là Võ Sĩ, và ngược lại. Hai vị Võ Sư Đoàn Bảo Châu và Trần Lê Hoài Linh chắc có nhiều đệ tử thụ huấn tại võ đường của mình và đã làm Thầy nhiều năm, nhưng khi nhận lời “đấu chơi” với một Võ Sĩ khác, thì lập tức, các vị ấy, dưới con mắt khách quan, các vị ấy đã trở thành môt Võ Sĩ, không còn là Võ Sư nữa. Thông thường, các vị Võ Sư thứ thiệt ít khi nào nhận lời thi đấu với bất cứ ai, bởi hai nguyên nhân:
Các võ sư ngại rằng mình lỡ tay đánh bị thương hay thậm chí gây tàn tật cho người yếu hơn mình thì đau lòng lắm và nếu thắng, cũng chẳng thêm danh dự gì.
Trường hợp thua thì lại mất danh dự, mất học trò! Nếu may mắn còn học trò, thì sau này cũng khó mà dậy chúng răm rắp nghe lời. Ngoài ra, lỡ chúng hỏi một câu về sự thất bại của mình mà mang tính chất mỉa mai thì còn tê tái hơn.
Như thế, thà im lặng và chấp nhận thiên hạ đặt dấu hỏi về bản lĩnh của mình, còn hơn là giở hết bản lĩnh ra để mà thiên hạ cười chê. Kinh nghiêm nhiều năm trên thế giới, chỉ trừ khi không còn chọn lựa, vì bị bức bách quá, hay vì muốn liều mạng để bảo vệ danh dự cho môn phái, thì mới có những trận đấu sinh tử giữa những Võ Sư và Võ Sư, hoặc giữa Võ Sư và Võ Sĩ. Đa số trường hợp khác là khi bị thách đấu, với các vi Võ Sư không thích tranh dành ảnh hưởng, thì ôn tồn tuyên bố là “chào thua”, hoặc giữ im lặng, rồi mặc ai muốn nói gì thì nói, mình cứ bình tĩnh mà đi trên con đường của mình. Thảng hoặc, khi bị bức bách quá, thì Võ Sư chọn trong môn sinh một kỳ thủ nào đó, cho ra đấu, để thua hay thắng thì cũng không ảnh hưởng đến danh dự mình. Trong trường hợp mới đây, các Võ Sư Đoàn Bảo Châu và Trần Lê Hoài Linh đã nhận lời thách đấu với một võ sĩ ngoại quốc, để thua thê thảm, thì chứng tỏ rằng các vị ấy “không lượng sức mình”.
2- Người tổ chức 2 trân đấu trên cũng không có ý thức điều mình làm. Bất cứ ai có theo dõi các trận đấu đài, (boxing, đấu võ tự do, đấu lồng) đều biết rằng các cuộc thi đấu võ luôn chú trọng đến cân nặng, tuổi tác và thể chất của hai võ sĩ, để tránh trường hợp bất công. Vì thế, quốc tế mới đặt ra nhiều hạng giải: “hạng lông, hạng nhẹ, hạng trung, hạng bán nặng, và hạng nặng…” tùy theo người và nơi tổ chức. Không có một tổ chức thi đấu nào chấp nhận cho hai địch thủ quá so le về tuổi tác, cân nặng và hình thể. Nhưng khi nhìn vào lý lịch và hình ảnh nhỏ bé của hai vị Võ Sư Việt Nam rồi so sánh với Võ Sĩ Francois, thấy rằng chưa cần khởi động, người quan sát đã biết chắc là các võ sĩ Việt sẽ đại bại, nhất là với Võ Sư Trần Lê Hoài Linh, đã 60 tuổi, tóc đã bạc và thưa, người nhỏ con, đứng chỉ đến vai địch thủ mà thôi. Trong lịch sử đấu đài, đấu võ ngoài đường (street fighting) thì hiếm khi có một đấu thủ xuất sắc mà hạ đo ván được địch thủ to lớn hơn mình như trong Youtube: “Cô gái đánh Muay Thái hạ gục 6 giang hồ”: https://www.youtube.com/watch?v=u6hb-RAeUX0. Trong Youtube này, cô bé đánh thật hay, và có nhiều nét giống Jackie Chan khi vừa đánh vừa đùa giỡn, mà vẫn hạ địch thủ với những đòn võ tuyệt đẹp. Đó là vì cô bé còn thanh tân, và đã học võ từ nhỏ, cùng với thiên khiếu võ thuật khiến cô có thể sử dụng đòn tay, chân, và lưng rất chính xác. Trong khi đó, hai vị Võ Sư Việt Nam hoàn toàn không áp dụng được một chiêu nào cho đẹp, ngoài mấy cú đá vào chân địch thủ (Đoàn Bảo châu), còn lại là mấy đòn tay rất thường. Võ Sư Hoài Linh còn kém hơn nữa, là chỉ biết múa hai tay chống đỡ một cách tuyệt vọng những cú đấm mạnh của địch thủ, mà không ra được chiêu nào phảng phất nét đẹp của Vịnh Xuân Quyền. Một “chiêu” rất xấu là khi té ngã, cả hai đều vòng hai tay ôm chân địch thủ, trông giống như cảnh mấy đấu thủ yếu sức liều mạng kềm chân địch thủ để địch thủ không di chuyển được mà tấn công bạn mình. Chiêu này là “tuyệt vọng chiêu”, vì nhất định sẽ bị địch thủ dùng cùi chỏ hay nắm đấm giáng xuống đầu mình đến khi mình tắt thở! Như vậy, kẻ đáng trách lần này chính là những người đứng ra tổ chức cho các võ sĩ Việt đấu với võ sĩ ngoại quốc.
3- Đấu thủ François Flores cũng không phải hay ho gì. Kỹ thuật chiến đấu của anh không tiêu biểu cho môn võ Vịnh Xuân Quyền là một môn võ uyển chuyển nhưng uy lực rất mạnh như trong xi-nê. Chỉ có lúc thủ thế, thì hai bàn tay anh mới di chuyển như bướm vờn, nhưng khi nhập cuộc thì anh chỉ dùng có những đòn giang hồ giống trong các cuộc đấu trong lồng sắt: đấm liên tục, trái, phải, trái …rồi kẹp cổ, đánh cùi chỏ.. không có một chiêu nào đặc biệt.

Wingchun VS Karate Dijamin Seru Doan Bao Chau Vietnam And Master Pierre Francois Flores Canada
François không biết sử dụng những chiêu “cầm nã thủ” để chộp, bẻ, hay khóa tay địch thủ mà chỉ biết “lấy thịt đè người”. Anh cũng không biết thân pháp, bộ pháp di chuyển để né sự tấn công của đối phương, mà chỉ xông tới, đưa bắp thịt ra đỡ. Kỹ thuật này chỉ có thể áp dụng với đối phương hoàn toàn yếu hơn mình, nhưng nếu gặp đối phương nhanh nhẹn và kỹ thuật cao hơn, thì mình chết chắc. Chỉ cần gặp một đấu thủ biết chuyển bộ, né tránh rồi quật ngược lại là kẻ tấn công sẽ té đập mặt xuống đất. (Xem lại youtube “Cô Gái Thái Lan ở trên).
Điều đáng nói nữa là đấu thủ François chỉ có “võ thuật” mà không có “võ đạo” nên khi địch thủ đã trúng đòn đá của mình, ngã ngồi xuống rồi, anh còn bồi thêm một cú đá ngang vào mặt địch thủ nữa. Điều này chứng tỏ anh chưa thấm nhuần tinh túy của “Võ Đạo”, nếu anh không rèn luyện cái Tâm của mình, cũng như không áp dụng những tinh hoa của Vịnh Xuân Quyền, anh sẽ không bao giờ có thể trở thành một Võ Sư tiêu biểu cho môn võ học này.
4- Võ Việt Nam, từ xưa vẫn rạng rỡ trong lịch sử 4000 năm tranh đấu chống ngoại xâm đặc biệt là với những danh tướng, võ sĩ phương Bắc, (chúng ta vẫn thường thán phục và ngưỡng mộ các dũng sĩ Tầu trong các phim chưởng), Võ Việt Nam đã đánh cho tan tành, không còn manh giáp. Từ thuở lập quốc, với Triệu Quang Phục, Lý Bôn, Lý Bý, Hai Bà Trưng, Bà Triệu, các danh tướng các triều đại Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê… đều đã làm cho các danh tướng, võ nghệ đầy minh phương Bắc nếu không rơi đầu như tại Ải Chi Lăng, thì cũng phải chui vào ống đồng mà chạy. Nếu võ Tầu giỏi thật như trong phim chưởng, môt dũng sĩ có thể địch muôn người, thì với hàng chục vạn hùng binh, hàng vạn dũng sĩ, võ sĩ, sao không đánh cho Việt Nam tan nát, mà lại bỏ chạy thê thảm như thế, chạy đến nỗi đạp lên nhau mà chết, máu đỏ sông Hồng, xác nghẹt dòng nước? Võ giỏi như thế sao nghe đến tên Yếu Kiêu, Dã Tượng, Phạm Ngũ Lão, Trần Quốc Toản .. .thì rung mình, kinh sợ? Võ giỏi kinh thiên động địa như thế sao thấy Hai Bà Trưng cùng các đại tướng Công Chúa Bát Nàn, Thánh Thiên Công Chúa, Lê Chân, Nàng Nội.. thì bỏ chạy thục mạng?
Đến thời Quang Trung Đại Đế cũng thế. Dũng sĩ thần thánh như Sầm Nghi Đống vì sợ quá mà phải thắt cổ tự tử chết…Qua thời Tây Thực Dân đô hộ, cũng vẫn còn bao dũng sĩ Viêt làm cho quân Tây điêu đứng, sợ hãi. Đặc biệt là Đại Sư Phụ Hàn Bái, người từng đánh gục bao nhiêu dũng sĩ Trung Hoa trên võ đài Quảng Đông và Quảng Tây, lập nên môn võ “bất bại” Hàn Bái Đường đã khiến cho nhà nước Tây phải thán phục và tìm cách diệt sau khi Đại Sư Phụ không chấp nhận thần phục kẻ cướp nước. Rất tiếc, sau thời kỳ này, võ Việt từ từ đi vào bóng tối, một phần vì Tây tìm cách giết hại những ai không thần phục chúng, một phần vì chán nản thế sự, nên nhiều võ sư đã ẩn mình, dần dần mất đi truyền nhân để đến hậu bán thế kỷ 20 thì các môn võ Nhật, võ Đại Hàn, Võ Tầu nhập vào thay thế Võ Việt Nam. Nhiều Võ Sĩ Việt Nam đã thắng giải vô địch trên võ đài quốc tế bằng vào các môn võ Nhật hoặc Đại Hàn.
Ngày nay, dưới sự cai trị của Đảng Cộng Sản, thiếu sự đầu tư tương xứng cho nền võ thuật Việt Nam và các võ sĩ Việt Nam, nền võ học Việt Nam đã thu hẹp lại với tính cách biểu diễn nhiều hơn là phát triển kỹ thuật Võ Học, mặc dù trường Võ được dựng lên khá nhiều. Rất mong có một ngày nào, Võ Học Chân Truyền của Việt Nam lại rạng danh trên võ đài thế giới.
Chu Tất Tiến,
4 đẳng Huyền đai Nhu Đạo Hoa Kỳ.
(OC Judo Training Center. 10706 Garden Grove Blvd,
Garden Grove. CA 92843)
----------